Thơ hay về Hương Sơn Quê mình
Ngày 08 tháng 10 năm 2024
Điện thoại: 0969720456

Thơ hay về Hương Sơn Quê mình

QUÊ MÌNH

Sáng tác: Phan Đức Liêm.

Đất quê tôi, nhiều Sơn, lắm Thủy,
Bốn ngàn năm quần tụ về đây,
Người quê tôi, như đại ngàn hùng vĩ,
Phóng khoáng, vô tư , sau trước vẹn đầy

Đất quê tôi, một dải đất phía tây,
Trọn cánh tay ôm của Ngàn Sâu, Ngàn Phố,
Như tay Mẹ, vỗ về từng giấc ngủ,
Nên Gái quê tôi luôn nền nã dịu dàng.

Đất quê tôi, Dãy Trường Sơn mây giăng
Như cái ô che , bóng đời Cha tỏa xuống.
Trai quê tôi, vốn cần cũ, dũng cảm.
Sống phân minh, ơn nghĩa rõ ràng.

Bạn hãy về, Sơn Phố, Sơn Giang,
Lâm, Lĩnh, Hồng, Quang, bên Sông Con gọi nhớ.
Bạn hãy về với Bàu E một thưở,
Của Phú, Trung, Bằng, của cả An, Ninh.

Bạn hãy về với Bàu Hàn quê mình,
Của Hà, Long, Tân, Bình, của Sơn Trà, Châu nữa.
Bạn hãy về, đập Cây Trường một thưở.
Về Khe Mơ, có Diệm, Trường Hàm.

Bạn hãy về với Vực Rồng mênh mang,
Về Với Khe Cò, những tháng năm huyền thoại.
Đất Tiến, Lệ, nơi đoàn quân đi mãi.
Qua Phố, Trường, giải phóng Miền Nam.

Bạn hãy về với Xai Phố, Khe Năm,
Bên nhánh Sông Con, Lĩnh Hồng xa uốn lượn .
Bạn hãy về với Khe Rồng lưu luyến,
Đất Kim 2 xanh mướt đồi chè.

Bạn hãy về Phúc Mai Thủy, miền quê,
Rợp bóng bưởi cam bên bờ khe mát rượi
Khe Dẻ, Cây Sanh, Cầu Đất tiếp nối,
Cây Khế, Liên Hoàn gọi tiếng diều xưa.

Đất Hương Sơn, lắm nắng, nhiều mưa,
Nên lắm hồ, khe, hợp nguồn về Ngàn Phố,
Từ Kim1, từ Tây Sơn tích tụ,
Xuôi Thịnh, Tân về cửa Tam Sa.

Dẫu ở gần, hay dẫu có đi xa,
Nỗi nhớ quê ta vẫn nhiều Sơn, lắm Thủy /.